Xin chào tất cả các bạn, mình là Yến, Mình rất hy vọng các bạn có một ngày thật là khỏe mạnh, dù là các bạn còn đi học, hay đi làm thì hãy biến hôm nay trở thành một ngày năng suất và ý nghĩa nhé.
Hôm nay là ngày 15/4 và là ngày cuối cùng trong chuỗi ngày cách ly xã hội theo yêu cầu của chính phủ, hiện nay thì dịch bệnh ở Việt Nam và cả thế giới đều đang vẫn tiếp tục tăng, nên có thể sau hôm nay chính sách cách ly sẽ được gia hạn và lại tiếp tục chuỗi ngày 15 ngày nữa như những ngày qua, dù sao thì qua 2 tuần, may mắn là Việt Nam không bị vỡ trận bởi đại dịch, mình cũng giống như mọi người, hạn chế di chuyển, mình chỉ di chuyển từ nhà, thỉnh thoảng tới chỗ làm 2 ngày/1tuần thôi.
Hôm nay dậy sớm, nên tự mình có một vài suy nghĩ về khoảng thời gian trong 2 tuần qua.
Trong thời gian qua, thì mình và các bạn hầu như không có lựa chọn, mà bắt buộc phải ở trong tình trạng giảm bớt việc đi lại, gặp gỡ người khác, và dành nhiều thời gian ở một mình hơn, đương nhiên là sẽ sinh ra nhiều thời gian rảnh hơn so với trước, chúng ta không chủ động lựa chọn như vậy mà là yêu cầu chung của xã hội, và vô hình chung là tất cả mọi người đều ở tình trạng giống nhau. Tất cả chúng ta đều sống chậm hơn, ở một mình nhiều hơn, ai có gia đình thì có thời gian ở bên gia đình nhiều hơn, và dường như cả nhịp xã hội cũng trôi đi chậm hơn so với trước đây, thời gian chậm lại.
Mình chợt nhận ra, có lẽ không chỉ bản thân mình mà rất nhiều người trước đây, khi cuộc sống chưa có đại dịch ập đến, chúng ta đều ở guồng quay vội vã của cuộc sống, và không ít lần ta mong ước rằng thời gian ngừng lại để ta kịp làm những điều ta muốn, học thêm những điều ta muốn học từ lâu, đọc thêm những cuốn sách trong list sách muốn đọc, kịp có thời gian để hít hà thật sâu và cảm nhận cuộc sống, kịp ăn những bữa cơm với đầy đủ mọi người trong gia đình mà không phải liên tuc nhìn đồng hồ để rồi sau bữa cơm ai nấy lại lao vào cuộc sống riêng hối hả của từng người, thậm chí là ước chi mình có thêm vài tiếng đồng hồ để kịp deadline của công việc. Chẳng phải bây giờ là lúc ước mơ ấy trở thành hiện thực hay sao? Mặc dù tình huống này thì cũng hơi trớ trêu thật khi nói như vậy, vì đại dịch là một việc tiêu cực mà, nhưng chúng ta đâu có thay đổi được điều đó, nên mình học cách nhìn vào những gì tích cực mà hiện tại mang lại.
Bây giờ là lúc mình có thời gian nhiều hơn so với lúc trước. Sáng ngủ dậy mình thấy mình đang khỏe mạnh, mình có nhiều thời gian trong ngày cho bản thân, mình thấy biết ơn và cảm ơn cuộc sống vì điều đó. Những ngày qua, mình tự hỏi liệu mình nên làm gì trong những ngày này, mình tận dụng khoảng thời gian này như thế nào để không bị lãng phí nhỉ. Đây là lúc mình được phép ở “trong hang riêng của mình” lâu hơn bình thường, tĩnh hơn bình thường mà không bị ai làm phiền, để mài dũa bản thân, để có cơ hội phản tư và nhìn lại chính mình, để biết mình đang thiếu gì và cần phải làm gì…. Thực ra những thứ mình đã làm cũng chẳng to tát đến mức thay đổi cuộc sống 180 độ, cũng chẳng thay đổi thế giới này, nhưng mình đã cố gắng để thay đổi những thói quen nhỏ hàng ngày của mình, mình đi ngủ sớm hơn, dậy sớm hơn vào lúc 4h sáng, trân trọng từng phút thời gian mình có trong ngày, mình tự tập thể dục ở nhà theo clip trên youtube thay vì tới phòng gym, mặc dù là bài tập nhẹ nhàng hơn, nhưng cũng đủ giúp mình tỉnh táo và có năng lượng trong ngày, mình không la cà quán xá nữa mà tự nấu ăn, mình ăn nhiều rau xanh hoa quả và ngũ cốc hơn. Cái gì thay đổi chưa thấy ngay chứ mình thấy mình sống healthy hơn rồi đó. À, mình còn có thời gian để tập tĩnh tâm mỗi ngày nữa, hiện mình cũng đang tập cho mình khả năng tập trung hơn khi học và làm việc. Trước đây mình hay bị mất tập trung nên làm việc không hiệu quả, giờ mình đang thử nghiệm theo từng khoảng thời gian nhỏ 20p, mình vẫn đang tập thôi, vẫn chưa hoàn toàn đạt tới trạng thái và thời gian tập trung mình mong muốn, sau 1 khoảng thời gian nữa có kết quả tốt thì mình sẽ chia sẻ nhé. Ngoài ra mình cũng sắp xếp lại các mục tiêu trong năm 2020 của mình, review chúng thường xuyên và cắt bớt chỉ để lại 5 thứ ưu tiên nhất thôi. Cái này là mình học theo tips trên clip của web5ngay đó, mình thấy mình bớt xao lãng hơn trước rất nhiều vì không còn phải quan tâm quá nhiều thứ. Mình muốn tận dụng thời gian này để nhìn lại bản thân, nhận ra khiếm khuyết của mình và tranh thủ sửa đổi để tốt hơn
Các bạn biết không, chẳng bao lâu nữa thôi dịch bệnh sẽ qua đi, có thể 2 tuần, 3 tuần thậm chí là vài tháng, mình và các bạn sẽ quay trở lại với cuộc sống cũ sớm thôi. Lại hối hả đi học, đi làm công việc 9-5, thậm chí chẳng có thời gian uống 1 cốc cà phê cho trọn vẹn chứ đừng nói tới việc ngồi đánh cà phê dalgona sủi bọt, nhân tiện, mình đã thử nghiệm thành công món cà phê này rồi, các bạn tranh thủ làm thử xem, cũng thú vị và ngon phết đấy
(Ảnh: Mình đã thành công với cà phê Dalgona dùng gói cà phê G7 đen nha)
Khi mọi thứ bình thường trở lại, chắc chúng ta sẽ nhớ khoảng thời gian này lắm, chúng ta lại đi vội vàng và lại ước mơ 1 giấc mơ quen thuộc là mong thời gian ngừng lại như bây giờ đây. Vì thế, khi ở ngay lúc này, hiện tại đây đang sống trong giấc mơ ấy, mình mong các bạn hãy trân trọng thời gian hơn nè, hãy biết ơn cuộc sống mỗi ngày, hãy làm những việc các bạn vẫn muốn làm đi, thử những thứ mới mà các bạn vẫn muốn thử đi, xây dựng cho mình những thói quen tốt đẹp như đọc sách, tập thể dục, nói những lời yêu thương. Mình mong mình và mọi người sẽ thật lạc quan, luôn luôn vui vẻ, khỏe mạnh, và dù hoàn cảnh nào cũng có những điều tích cực. Các bạn muốn làm gì, đừng chờ đợi nữa mà hãy làm luôn bây giờ đi, nếu tiếp tục trì hoãn, một việc dễ dàng sẽ càng trở nên khó khăn hơn thôi. Chúc mọi người 1 ngày đầy năng lượng nhé.
Mời mọi người ăn sáng cùng mình ^^
2 Responses
Bài viết hay
hello